Làm thế nào để có lại niềm đam mê lập trình?

Tôi không giỏi văn, trừ cái khoản cà khịa thì anh em bảo tôi da best. Nhưng đôi lúc hứng lên thì cái thú văn vở nó lại trổi dậy nên tôi cũng hay chia sẻ một số suy nghĩ của mình, các bạn thông cảm vì một số đoan cộc lốc, xaolin của tôi vì hằng ngày khi code tôi còn chửi thề nhiệt tình cơ mà 😀

Chẳng là gần đây tôi có tình cờ dạo qua một vài chủ đề ở một số diễn đàn lập trình. Tôi có thể thấy khá nhiều những bài đăng tâm trạng của một số lập trình viên chia sẻ rằng họ đã mất niềm đam mê lập trình. Chú tâm đọc đến hết những dòng cuối của bài tâm sự, tôi mới tờ mờ nhận ra rằng họ đều đã kiệt sức và muốn bỏ cuộc cả rồi.

Các bạn có thể bất chợt nhận ra điều này là đúng và có thể đã từng có những suy nghĩ kiểu này nhen nhóm đâu đó trong quá khứ của chính mình rồi. May mắn thay việc này xảy ra khá phổ biến ở các lập trình viên, đặc biệt là ở các lập trình viên mới vào nghề và càng tăng kể từ khi những bối cảnh xung quanh chúng ta đang dần trôi qua quá nhanh và hỗn độn.

Lập trình là một kỹ năng rất khó để thành thạo và đòi hỏi sự kiên trì rất lớn để có thể thành công. Sự mài dũa kỹ năng và kiến thức có thể mất đến hàng năm tháng. Nhưng các bạn ơi, hãy nhớ rằng: việc gì khó thì nó không phí hoài bởi vì không có miếng ngon nào đến với chúng ta một cách dễ dàng được – phô mai dọn sẵn thì chỉ có trong bẫy chuột mà thôi!

Những bài tâm sự đã làm tôi rất cuốn hút bởi ngẫm lại thì tôi cũng đã đã trải qua giai đoạn này không ít lần trong đời, hì hì. Tôi đã từng kiệt sức và chán nản và đã từng một thời gian trượt dài. Tôi muốn chia sẻ với các bạn làm thế nào để tôi có thể xoay sở với điều đó hay thậm chí là phải ngồi gặm nhấm nó? Dù gì thì tôi cũng đã lấy lại được niềm đam mê lập trình của mình. Tuy nhiên nó thật sự cũng khá khó nhằn, tưởng tượng như khi tôi đang debug mấy dòng lỗi củ chuối của Javascript vậy.


Các bạn nghĩ sao nếu chúng ta làm một dự án cá nhân?

Không có gì thúc vào gáy chúng ta, không boss, không deadlines. Chúng ta có thể làm việc bất kỳ lúc nào mà không bị giới hạn và được tự do lựa chọn stack công nghệ của riêng mình. Tự do đồng hành với sáng tạo. Vâng và sáng tạo là yếu tố khiến chúng ta trở nên khác biệt và thành công.

Bạn muốn sử dụng một framework vừa được giới thiệu cách đây mấy ngày bởi mấy thằng bạn chí cốt hay ngồi cafe tán dóc với nhau về công nghệ? Đừng ngại ngần, không ai có thể cản bước bạn được cả (trừ mama của bạn với cái chổi lông gà thôi :D). Nếu bạn đang cần một ý tưởng để triển khai, ngại gì mà không bình luận dưới bài đăng này, tôi sẽ ship cho bạn cả một xe bồn ý tưởng.

Bạn thật sự thích lập trình! … Tôi cam đoan là như vậy bởi vì nếu không, từ đầu bạn đã không đủ dũng khí bước vào con đường gai góc và đôi lúc khô khan như những dòng if else xiêu vẹo, những nested object dài đằng đẵng hay những callback fuc**ng hell kéo tít đến tận cuối chân trời này rồi. All hail programming!!!

Điểm khác biệt lớn nhất ở đây là giữa việc bạn thật sự thích code nhưng không thích code to death… yup, bạn cần nghỉ ngơi cũng như vòng lặp vậy, cần có sleep time nah.


Vác ass lên và tìm kiếm những thách thức mới

Nói dân dã là đổi việc đấy các bạn ạ. Khá là bình thường nếu một ngày nào đó bạn bỗng dưng thấy chán, bất kể từ lúc ban đầu bạn đã thật sự hứng thú và thề thốt theo đuổi, cống hiến đến cùng. Vậy nguyên nhân là do đâu? Sự nhàm chán xuất hiện là khi bạn không còn thách thức nào nữa… Không hẳn là do bạn đã lên “trình” mà có thể là làm một công việc lặp đi lặp lại khiến bạn quen dần và không còn khó khăn hay hứng thú gì nữa.

Ví dụ điển hình như việc nếu bạn làm ở một nơi đến hơn 5 năm trời đằng đẵng. Vẫn chỗ ngồi đó, vẫn không gian đó, vẫn công việc đó, lặp đi lặp lại đến nỗi bạn chẳng buồn phải suy nghĩ. Hay cũng thật sự là quá lười để tìm kiếm một giải pháp mới, đề xuất một phương án mới hoặc tranh luận để mở rộng trí óc của bản thân…Lười quá rồi, haizo, cuối tháng nhận tin nhắn đi nhậu là đủ…

Tuy nhiên cũng không hẳn là bạn phải thay đổi công ty, nhẹ nhàng hẹn cafe với sếp và hỏi thăm để được thuyên chuyển qua những dự án mới hay cân nhắc lên một vị trí mới, dấn thân vào những thách thức mới cũng là một giải pháp tốt. Điều này còn phụ thuộc vào bạn, bạn có muốn cố gẳng phát triển bản thân mình nữa không thôi.

Nhưng nếu xin xỏ, năn nỉ ỉ ôi vẫn không thay đổi được lòng sếp thì đành phải nói lời tạm biệt với anh sếp thôi các bạn ạ (chị sếp giữ lại thì cân nhắc nhé). Có thể bạn nghĩ đây là một bước ngoặc to lớn trong cuộc đời bạn nhưng tin tôi đi, việc này nhỏ lắm, bản cài đặt Call of Duty Modern Warfare 2 còn lớn hơn nhiều.


Tạm gác code một lúc và tìm kiếm một sở thích mới

Trì hoãn và huyễn hoặc

Hãy thử thức dậy vào buổi sáng, suy nghĩ mông lung một hồi và tưởng tượng về những gì mình muốn hoàn thành. Bất chợt quên m* nó thời gian và nhận ra bạn đã mất nửa ngày không làm gì cả. Sự hoang mang và sợ hãi bắt đầu kéo đến và chính lúc đó bạn nhận ra rằng trì hoãn là kẻ thù thật sự của mình.

Lập trình cũng vậy, deadline dí đến đít thì bug mẹ đẻ bug con, release toàn những “feature” không mong muốn. Hãy cố gắng hoàn thành sớm mọi thứ, ko trì hoãn, khi đó bạn sẽ nhận ra là bạn có quỹ thời gian nhiều hơn là bạn nghĩ và khi bạn không còn phải lo âu và chạy đua deadline nữa chính là lúc bạn dành thời gian cho bản thân mình và khám phá những sở thích mới.

Thử chạy bộ, nấu ăn, học võ hay hút vape (à tôi nhầm, bỏ vape với thuốc lá đi nhé các cụ) … bạn sẽ làm việc hiệu quả hơn. Từ trải nghiệm bản thân, tôi thật sự đánh giá cao sự tách biệt giữa công việc và cuộc sống thường nhật cũng như sở thích cá nhân … trừ khi sở thích của bạn là OT, ON.

Nếu bạn đã là một Senior, tôi nghĩ là bạn luôn biết cách làm thỏa mãn bản thân. Như bản thân tôi thì chỉ cần làm tách cafe, đeo tại nghe quẩy nhạc nightcore và pick một ngôn ngữ lập trình mới rồi lao đầu vào tìm hiểu, ngấu nghiến. Chỉ cần vậy thôi, còn thời gian *éo đâu mà chán nữa.

Một ngôn ngữ lập trình mới tinh, căng nẩy và sáng bóng sẽ khơi gợi lại niềm đam mê lập trình trong bạn!


Vận động càng nhiều càng tốt

Đừng cố gắng cắm mặt vào máy tính mỗi ngày. Việc đó không làm cho bạn giỏi lên đâu. Sắp xếp thời gian vận động thể dục, thể thao hay thậm chí đi dạo vòng vòng ngoài khuôn viên công ty, đứng tán dóc với mấy ông chú Senior 1x năm kinh nghiệm cũng đủ giúp mở mang đầu óc và tranh thủ đưa tí Oxy vào 2 lá phổi héo hắt của bạn rồi đấy.

Nhớ nhé, tranh thủ vận động mỗi khi có thể! Có sức khỏe thì mới đam mê lập trình được!


Nếu những điều trên không giúp ích gì? – Hãy tạm ngưng code và đi du lịch

Tôi đã từng xách balo lên đi đó đi đây sau khi release xong những dự án dài hạn.

Từ Selangor bắt xe vòng vòng qua Kuala Lumpur rồi mua vé bay thẳng ra Kinabalu chỉ để hít mỗi khí trời, tận hưởng mùi gió, mùi biển của thành phố biển đảo. Bao nhiêu suy nghĩ tiêu cực tan biến, bao nhiêu trăn trở về con bug critical fix mãi không xong cũng trôi theo sóng cả, chỉ còn lại mỗi thằng dev gầy trơ xương sau mấy tháng OT bận cái quần đùi Hawai nằm ngửa phơi nắng =)))

Các bạn xứng đáng được nghỉ ngơi và hãy nghỉ ngơi thật tốt. Cuộc chiến còn dài và kẻ biết giữ sức để chạy đường dài luôn là kẻ thành công.


Kết luận

Đừng bao giờ bỏ cuộc! Khi nào rảnh nhớ bao tôi chầu cafe!

Write a comment